Ngày ấy trên con đường tìm lại chính mình sau thời gian dài chìm đắm trong công việc, bệnh tật, mệt mỏi. Cho đến khi cầm trên tay kết quả bệnh K tôi mới nhận ra đâu giá trị của cuộc đời mình. Trong lúc bế tắt nhất tôi lại nghĩ đến tìm bình yên. Muốn ngồi yên một chỗ nhưng không sao ngồi được. Vô tình lướt Facebook biết đến Thiền Việt và cũng là nhân duyên gắn bó với thiền việt đến bây giờ.
Nhắm mắt thả lỏng tĩnh tâm dường như theo vào tiềm thức và liều thuốc vượt qua mệt mỏi, cũng là lựa chọn im lặng tốt nhất để vượt qua bão giông.
Từ ngày thiền tôi giải quyết mọi thứ bằng sự bình tĩnh, quan sát, không nóng vội, nhìn mọi việc nhẹ nhàng dù khó khăn đến mấy cũng nghĩ đơn giãn hơn, cũng yêu thương bản thân hơn. Biết chia sẽ yêu thương, biết cho đi.
Cảm ơn người thầy sáng lập Thiền Việt, cảm ơn các thầy cô đã đồng hành!!!\
Link bài viết:
https://www.facebook.com/groups/thienvietchualanhtutam/permalink/541892375604151/?rdid=XaBoxJkdt8geUz7n#









Bình luận